THẦY VÀ TRÒ TRƯỜNG THCS NGUYỄN HUỆ
CHIA TAY CÔ NGÔ THỊ KIM OANH VỀ NGHỈ CHẾ ĐỘ
BÀI PHÁT BIỂU CỦA HỌC SINH
Kính thưa các vị đại biểu!
Kính thưa các thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Tiết trời mùa đông lạnh giá như được xua tan bởi sự náo nhiệt của những ngày cuối năm, trong dư âm của những ngày kiểm tra cuối học kỳ và đặc biệt là không khí tưng bừng của buổi lễ sơ kết học kỳ I. Trong buổi lễ sơ kết hôm nay, chúng em vui và tự hào vì những thành tích mà mình và các bạn đạt được. Đó là những món quà mà chúng em- những học sinh của Trường THCS Nguyễn Huệ muốn dâng tặng lên thầy cô. Bên cạnh niềm vui là sự nghẹn ngào khi trong giây phút này, chúng em sẽ phải chia tay cô Ngô Thị Kim Oanh- Người đã cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp trồng người.
“Hội ngộ rồi chia tay, cuộc đời vẫn thế…” Đó là một câu hát giản dị mà sao đến bây giờ em mới thấy thấm thía. Cuộc đời của mỗi con người ai cũng phải trải qua thời gian học tập, bắt đầu đi làm rồi kết thúc công việc của mình với biết bao kỉ niệm vui buồn không thể nào quên. Những buổi dạy đầu tiên đầy bỡ ngỡ đến những ánh mắt đầy thân thương của học trò, những đêm dài thao thức bên trang giáo án để có những bài học thật hay chắp cánh ước mơ cho chúng em bay cao bay xa. Thời gian thấm thoát trôi, cô đã được về nghỉ hưu theo chế độ và giờ đây chúng em phải chia tay cô trong lòng cảm thấy bao xúc động, luyến tiếc.
Nhớ ngày nào khi chúng em bỡ ngỡ bước vào trường, mọi thứ như đều xa lạ. Lúc đó cô là người đã đến bên chúng em, tiếp thêm cho chúng em sức mạnh, cho chúng em những bài học hay với bao đạo lí làm người. Cô đã cùng lớp em trải qua một năm học lớp 6. Quãng thời gian đó, cô đã truyền cho chúng em rất nhiều kiến thức bổ ích trong cuộc sống, cô đã thắp sáng lên trong chúng em niềm đam mê với văn học, cô là người đã khơi dậy và thổi bùng lên trong những đứa học trò nhỏ chúng em những ước mơ và hoài bão,... Cô như một người mẹ thứ hai của chúng em mà không bao giờ chúng em muốn rời xa.
Ngày hôm nay, em và các bạn nhớ lại những ngày được học cô, được cô chỉ bảo mà sao trong lòng vui sướng biết bao. Trong tâm trí của chúng em luôn hiện hữu hình ảnh của cô- một người luôn nhiệt tình giảng dạy cho chúng em mà không quản khó khăn, vất vả. Cô luôn kiên nhẫn lắng nghe và giải đáp tất cả những thắc mắc rồi cả những tâm sự của chúng em, luôn mang đến cho chúng em những tiếng cười sảng khoái xua tan mệt mỏi sau những giờ học căng thẳng và chúng em cũng nhớ nhiều lần đã làm cho cô buồn. Đó có thể là những giây phút ham chơi mà không học bài, hay những lúc nóng giận mà đánh nhau với bạn bè. Chúng em biết là cô rất buồn nhưng cô vẫn luôn ân cần nhắc nhở cho chúng em điều gì đúng điều gì sai. Rồi khi chúng em lên lớp mới vì quá hứng khởi nên đã quên rằng không còn được học cô nữa. Chúng em đã không biết trân trọng những phút giây được cô dạy dỗ, được cô lo lắng, ân cần chỉ bảo để đến bây giờ khi chia tay cô trong lòng chúng em đều rất luyến tiếc.
30 năm lặng lẽ âm thầm
Lái đò chở đạo đưa trò qua sông
Con đò đã cập bến hồng
Dừng chèo gác mái thong dong nhẹ nhàng.
Hơn 30 năm công tác và giảng dạy, cô đã đưa không biết bao nhiêu chuyến đò qua dòng sông tri thức. Cô cho đi mà không nghĩ đến nhận lại, như những con ong chăm chỉ xây tổ, gom mật ngọt cho đời, như những thân đại thụ vươn mình trong nắng gió, tỏa bóng mát cho người. Công ơn của cô với chúng em như biển khơi vô bờ bến, những lớp học trò như chúng em được cô dìu dắt những năm qua vẫn mãi ghi nhớ công ơn của cô, mãi khắc ghi hình ảnh cô trong trái tim mình.
Làm sao chúng em quên được mỗi sớm mai khi bước chân đến trường lại gặp hình ảnh cô bao dung, hiền hậu; hình ảnh cô với bụi phấn rơi rơi trên bục giảng; Làm sao chúng em quên những lời dạy dỗ, chỉ bảo và động viên khích lệ của cô,.. Tất cả những lời yêu thương ấy, mỗi chúng em nguyện khắc ghi trong lòng và sẽ mang theo như một hành trang để chúng em bước vào đời. Chúng em xin hứa sẽ cố gắng nỗ lực học tập và rèn luyện, gặt hái những thành tích cao trong mọi lĩnh vực để không phụ lòng mong mỏi của cô, xứng đáng với niềm tin yêu, hy vọng của cô; góp phần vào làm rạng danh trường THCS Nguyễn Huệ.
Trong giờ phút chia tay đầy lưu luyến này, cô cho phép em được cất lên tiếng gọi “Mẹ” thân thương! Phút chia tay cô với biết bao điều muốn nói, nhưng sao cứ nghẹn ngào. Em xin thay mặt cho hơn 500 học sinh đang học tại trường và các thế hệ học trò đã được cô dìu dắt, kính chúc cô luôn mạnh khỏe, luôn vui vẻ, hạnh phúc trong những tháng ngày nghỉ ngơi. Xin cô luôn nhớ về những học sinh thân yêu của trường THCS Nguyễn Huệ!
Em xin trân trọng cảm ơn!
Bài phát biểu của em Hoàng Thảo Nhi- Học sinh lớp 7B
LỜI CHIA TAY HỌC SINH TRƯỚC KHI NGHỈ HƯU
CỦA CÔ GIÁO NGÔ THỊ KIM OANH
Kính thưa các quí vị đại biểu khách quý!
Kinh thưa các thầy cô giáo!
Các em học sinh thân mến!
Hôm nay là một ngày đặc biệt- ngày cuối cùng của năm 2014, chuẩn bị bước sang năm mới. Tôi xin gửi tới các thầy cô, các cán bộ nhân viên trong trường và toàn thể các em học sinh lời chúc đầu năm mới! Chúc các thầy cô và các em mạnh khỏe! Cô chúc mừng kết quả mà các em đạt được trong kì học vừa qua, chúc các em phấn đấu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ năm học!
Với cô ngày hôm nay còn là một ngày rất đặc biệt- đó là ngày cuối cùng trong cuộc đời dạy học của cô.
Thấm thoắt đã 18 năm cô gắn bó với mái trường Nguyễn Huệ thân thương. 18 năm tuổi đời của một ngôi trường .
Nhớ ngày đầu tiên khai giảng trên nền đất trống, trường đang xây dang dở. Trường lúc đó mang tên Trường phổ thông năng khiếu Cẩm Bình. Lớp học lúc đó mỗi lớp 13, 14 em...Năm tháng qua đi, cùng với các thầy cô trong trường cô cũng góp phần nhỏ bé của mình vào sự phát triển giáo dục của huyện nhà. 18 năm so với lịch sử là khoảng thời gian không dài, nhưng đó là cuộc đời đầy biến đổi vươn lên của một ngôi trường. Đó cũng chính là khoảng thời gian đầy ý nghĩa của cuộc đời làm thầy giáo của cô. Biết bao thế hệ học trò đã trưởng thành từ ngôi trường này. Cuộc đời nghề giáo không có gì vui hơn khi thấy học trò của mình tiến bộ, thành đạt. Chính các em là nguồn động lực lớn lao truyền cho cô tình yêu nghề, khơi dậy trong cô nghị lực để cô vượt qua những khó khăn trong cuộc đời dạy học của mình. Tiếng đọc bài ê..a, những ánh mắt thơ ngây, lời chào mến thương là niềm vui giúp cô cố gắng mỗi ngày. Và cô lại cố gắng hết mình để truyền lại những kiến thức, kinh nghiệm sống mà cô tích lũy bấy lâu tới các em- những đứa con yêu thương của cô.
Nhớ những ngày đầu có khu nội trú, các em xa nhà, ở tại trường. Cô trò quấn quýt bên nhau. Những buổi tối lên lớp học bài, các em ốm đau, cô chăm sóc thuốc thang. Những thế hệ học sinh ngày xưa ấy nay các em đã trưởng thành. Các em học sinh hôm nay lại tiếp bước một cách xứng đáng với các anh chị đi trước. Các em chăm ngoan cố gắng học hành. Cô thật hành phúc.
18 năm ấy biết bao nhiêu tình. Trong cuộc đời làm việc, ai rồi cũng đến lúc nghỉ ngơi. Cô cũng trong quy luật ấy. Cô chia tay các em, xa mái trường Nguyễn Huệ thân yêu, xa các thầy cô đồng nghiệp mà cô gắn bó bấy lâu, làm sao tránh khỏi cảm xúc bồi hồi, xao xuyến. Cô thật xúc động khi đọc được những dòng tình cảm của các em học sinh lớp 6 viết cho cô trong bài văn số 3 vừa rồi. Đó là tri ân của các em với cô. Cô sẽ rất nhớ các em, Cô vẫn dõi theo bước đi của các em. Cô mong các em cố gắng học giỏi, chăm ngoan. Cô gửi tới các em những tình cảm sâu sắc của một người mẹ, một người thầy. Xa các em cô gửi tặng ngôi trường của mình một cây giáng hương, trồng ở góc sân trường. Đó là món quà đầu năm mới. Cô nhờ các em chăm sóc nó giúp cô, để khi về trường cô sẽ thấy cây lớn lên và các em cũng sẽ lớn khôn từng ngày. Các em có thực hiện được không?
Trước khi ngừng lời, một lần nữa xin được gửi tới các thầy cô và các em bước sang năm mới với nhiều niềm vui và nhiều thành công!
Xin tạm biệt các em!
Cô giáo: Ngô Thị Kim Oanh- GV Ngữ văn
BÀI THƠ CỦA CÔ GIÁO NGÔ THỊ KIM OANH
GỬI CÁC EM HỌC SINH TRƯỜNG NGUYỄN HUỆ
Rồi các em một ngày sẽ lớn,
Sẽ bay xa đến tận cùng trời,
Có bao giờ nhớ lại các em ơi!
Mái trường xưa một thời em đã sống.
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thuở học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng ngày mai sắp tới
Cô trò mình rồi sẽ phải chia xa.
Sao lòng cô canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ.
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng học sinh trường Nguyễn Huệ...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả
Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền.
Ở nơi đó có cô luôn thương nhớ ...
Cô sẽ rất nhớ các em. Cô yêu các em....
Tháng 12 năm 2014
MỘT SỐ HÌNH ẢNH
ĐT